My Diary ꧁༺༻꧂
Hiển thị các bài đăng có nhãn Posts. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Posts. Hiển thị tất cả bài đăng

tháng 9 20, 2022

Người tài đức

                                    


Tôi là người không thích nói nhiều, chỉ trầm lặng quan sát và nhìn thấy một số điều mà bản thân thấy được. 

Những người tài giỏi thường có những sở trường, điểm mạnh khác nhau. Trong mỗi cuộc 
đàm luận, mỗi vị mỗi ý kiến, ai cũng có những cái hay, tinh hoa của bản thân. Tuy nhiên 1 nước thì không thể có hai vua, nếu không thì sẽ không có chuyện tranh biện đôi bên.

Tôi sẽ không đề cập đến chuyện đúng sai vì đứng tại góc độ của mỗi người thì đều đúng cả, tôi cũng học hỏi được từ họ nhiều điều và có cơ hội mở rộng nhân sinh quan của mình. Tiếp xúc với những người giỏi hơn mình là cơ hội hiếm có để trau dồi bản thân. 

Tuy nhiên tôi cảm thấy thú vị vì những người ngoài cuộc thường lại có cái nhìn khách quan về người trong cuộc hơn và hiểu rõ vấn đề là gì, chỉ là đôi bên hiểu sai ngữ cảnh của nhau, chứ thực ra ai cũng đúng. Nếu mỗi người có thể hạ cái tôi của mình xuống, lắng nghe để hiểu ý của đối phương đang nói thì buổi chia sẻ này quả là hữu ích, giúp đôi bên tốt hơn.

Biển tuy ở chỗ thấp nhưng lại rộng lớn nhất. Người biết lắng nghe, khởi tâm khiêm tốn, không quá coi trọng ý kiến cá nhân thì lại là người nhận được nhiều nhất. Vì không cho rằng bản thân mình tài giỏi, hơn người nên mới có thể mở rộng tầm nhìn, học được nhiều ưu điểm, cái tốt của người khác. 

Khiêm tốn không phải là hạ thấp để coi thường bản thân mà là để thể hiện lễ nghĩa, sự tôn trọng ý kiến của người khác ngay cả khi ý kiến đó là hiểu sai về mình. Nếu điều bạn nói là muốn tốt cho mình thì mình thật sự cảm ơn và sẵn lòng lắng nghe. Nếu điều bạn nói là không đúng với mình thì mình cũng lắng nghe, tôn trọng, cảm ơn bạn và không nhất thiết phải phản bác phân minh. Điều này thể hiện cảnh giới, sự tu dưỡng trong từng lời nói cử chỉ, tâm thái của một người. Ví như câu chuyện tôi đọc được dưới đây:

****

1. Khổng Tử bàn việc “Bất sỉ hạ vấn” (Không ngại hỏi người dưới)

Có vị đại phu tên Khổng Ngữ nước Vệ thời Xuân Thu thông minh hiếu học, vô cùng khiêm tốn. Sau khi Khổng Ngữ qua đời, quân vương nước Vệ vì muốn người đời sau noi gương và phát huy tinh thần hiếu học của ông, nên đặc biệt phong tặng cho ông danh xưng “Văn Công”, người đời sau liền tôn vinh ông là Khổng Văn Tử. 

Tử Cống, học trò của Khổng Tử, ông không hiểu hà cớ gì Khổng Ngữ lại xứng đáng được đánh giá cao như vậy, bèn hỏi Khổng Tử rằng: “Dẫu rằng học vấn và tài hoa của Khổng Ngữ rất cao nhưng còn nhiều người kiệt xuất hơn ông ta, tại sao lại ban tặng cho ông danh hiệu ‘Văn Công’?”

 Khổng Tử nói: “Khổng Ngữ nỗ lực học tập, nếu có bất kỳ chỗ nào không hiểu, thì dù cho đối phương là người có địa vị hay học vấn không bằng ông, ông cũng rộng lượng khiêm nhường mà thỉnh giáo, không coi việc thỉnh giáo những người có địa vị, học vấn không bằng mình là chuyện đáng xấu hổ, đây chính là điểm khó có được. Thông minh, hiếu học, không ngại hỏi kẻ dưới, mới xứng gọi là “Văn”, do đó ban cho ông danh hiệu “Văn Công” không có gì không xứng đáng cả.” Tử Cống liền minh bạch sự tình. Bản thân Khổng Tử cũng vậy, ông học vấn uyên thâm, nhưng vẫn khiêm tốn học hỏi người khác, làm gương cho học trò.

2.  Đức khiêm nhường thụ phúc

Viên Liễu Phàm thời Minh cùng chín người trong huyện đi thi tiến sỹ, trong đó có một vị tên là Đinh Kính Vũ trẻ tuổi nhất, là người khiêm nhường, lễ nghĩa.

Viên Liễu Phàm liền bảo với người bạn tên Phí Cẩm Pha rằng: “Đinh Kính Vũ năm nay nhất định thi đỗ tiến sỹ.” 

Phí Cẩm Pha nói: “Làm sao mà biết được?”

Viên Liễu Phàm đáp rằng: “Khiêm nhường được phúc. Anh xem xem trong mười người chúng ta, có ai khiêm tốn bằng Đinh Kính Vũ, luôn giữ chữ tín, cung cung kính kính, trước đám đông, cậu ấy không kiên quyết giữ thành kiến của mình, có thể lắng nghe và tôn trọng ý kiến của người khác mà không hề tỏ chút kiêu ngạo. Dù là chuyện rất nhỏ, cậu ấy cũng nghĩ cho người khác, vì thuận tiện cho người khác, điều này quả thực khó có được! Một người có thể đạt được cảnh giới cao như vậy, thần linh cũng sẽ bảo hộ cậu ấy, sao có thể có đạo lý thi trượt được!” 

Đến lúc công bố danh sách, Đinh Kính Vũ quả nhiên thi đỗ!

3. Đối diện với lời nói xấu, oán trách, phỉ báng, vẫn kiên trì cầu đạo không dao động

Có một người tự nhận là học rộng tên là Sỹ Thành Ỷ. Ông ta thường thấy mọi người ca ngợi Lão Tử có trí huệ cao thượng siêu nhiên, thế là lặn lội đường xa tìm đến bái kiến Lão Tử. Ông ta thấy nhà Lão Tử loạn tạp như ổ chuột, tức giận nói: “Nghe người ta nói ông là Thánh nhân có đại trí huệ, tôi đã đi mấy trăm dặm đến đây gặp ông, nào ngờ thấy ông như con chuột”.

Lão Tử nghe xong không hề có phản ứng gì. Sỹ Thành Ỷ chửi rủa xong liền quay người bỏ đi. Hôm sau, Sỹ Thành Ỷ thấy mình đã sai rồi, lại đến xin lỗi Lão Tử. 

Lão Tử bình thản nói: “Cái gì Thánh nhân với chẳng Thánh nhân, loại danh hiệu này, tôi đã vứt đi như vứt chiếc giày rách từ lâu rồi. Nếu tôi có được thực chất của đại Đạo thì có liên quan gì việc ông chửi tôi là trâu, là ngựa, hay là chuột? Tôi vẫn là tôi”.

****

Bậc quân tử phẩm chất cao thượng thường tâm thái bình ổn, khiêm nhường vô hạn, không tranh cao thấp, đặt mình sau lợi ích của người khác, vậy mà không chỗ nào là không vươn tới, đạt đến cảnh giới có thể dung nạp được vạn vật, gánh vác được đại sự. Người quá kiêu ngạo, coi trọng ý kiến bản thân thì sẽ có gián cách, ngăn trở con đường tu dưỡng và phát triển sau này.  

Có câu “Nước càng sâu càng tĩnh, người càng hiểu biết nhiều càng khiêm nhường” cũng chính là ý này . Trong phép ứng xử, nếu chúng ta có thể lùi một bước mà nhượng bộ thì sẽ thấy được một cảnh giới khác. Không ngạo mạn chính là khiêm, lùi một bước chính là khiêm, nói thêm một lời cảm ơn, xin lỗi cũng chính là khiêm vậy.



tháng 9 19, 2022

Tương sinh tương khắc

                             


Có đôi khi cuộc đời đẩy ta về phía đối lập, cũng chỉ để giúp ta tốt hơn...

Không có đau khổ thì sẽ không biết hạnh phúc là gì.

Không có cái ác thì sẽ không biết cái thiện, chính nghĩa là gì.

Chưa từng vấp ngã thì sẽ không biết sự đời như thế nào.

Để biết thế nào là người tốt cũng là sau khi gặp phải người xấu mới hiểu ra được. 


                                  


Lý tương sinh tương khắc luôn tồn tại. Hai nhân tố đối lập tưởng như không thể dung chứa lại đi liền với nhau một cách chặt chẽ như vậy. Nếu mọi thứ luôn dễ dàng đạt được thì cuộc sống sẽ mất đi ý nghĩa.                             

Vượt qua hết tất cả khó khăn, nghịch cảnh chúng ta ai rồi cũng trưởng thành, tốt hơn. Khí chất, sự điềm tĩnh của một người cũng là phải sau khi trải qua tất cả mới có được.

Đến một lúc nào đó, ta không còn oán trách, bất bình nữa, chỉ lặng lẽ nở một nụ cười cảm ân, xem xem cuộc sống sẽ đem đến điều gì...






tháng 9 14, 2022

Tản mạn


Thế sự xoay vần và dòng đời cứ trôi như nước chảy về đông...

Ngày hôm nay có người nắm trong tay vinh hoa phú quý, chức cao trọng vọng nhưng lại vụt mất tất cả chỉ trong một đêm. Lại cũng có người từ trong nghịch cảnh mà âm thầm tôi luyện ý chí, trau dồi năng lực khí chất, một khi thời vận tới thì xoay chuyển cục diện, thành tựu đại nghiệp; giống như phượng hoàng hồi sinh từ đống tro tàn. 

Năm tháng qua đi, lòng người cũng dễ đổi thay. Những người từng thân thiết bỗng một ngày lại trở nên xa lạ. Tan rồi hợp, hợp rồi lại tan. Đi rồi lại đến, đến rồi lại đi.

Có những chuyện dù dùng hết sức lực, cũng không thể thay đổi được kết cục. Còn những chuyện trước giờ không hề đặt tâm nỗ lực lại thuận lợi, suôn sẻ ngoài sức tưởng tượng. 





Vậy nên chuyện đời khó nói trước được gì, càng không thể tùy tiện phán xét một ai. Cuộc đời vốn dĩ vô thường, không có gì là vĩnh cửu. Tự cổ chí kim, nào ai có thể nắm chắc được biến ảo khó lường của số phận. 

Chính vì nhìn thấu nên mới không truy cầu, cũng không trông đợi bất cứ điều gì. Điều duy nhất có thể làm đó chính là thay đổi tâm thái, thuận theo tự nhiên, đón nhận mọi điều xảy đến như một lẽ thường tình. 

Số trời đã an bài, chuyện gì đến thì sẽ đến. Chỉ cần làm tốt việc cần làm, tâm giữ thiện niệm, sẽ có một ngày kết trái đơm hoa, phúc lành tới...





tháng 9 06, 2022

Phủi sạch bụi trần

 Mỗi một chúng ta đều đến với thế giới này bằng một tâm hồn thuần khiết, ngây thơ hiếu kì và đẹp tựa liên hoa. 

Tuy nhiên trải qua thời gian dài đằng đẵng cũng không thể thắng nổi dòng đời mà nhuốm bụi trần. Liệu rằng khi đó chúng ta còn nhận ra mình là đoá liên hoa kia hay sẽ nghĩ mình chỉ là lớp bụi nghìn năm. 



Thử hỏi phải dùng bao nhiêu yêu thương để lấp đầy trái tim thù hằn, cằn cỗi, vá lại vết thương. 

Phải kiên nhẫn bao lâu để chờ đợi sự thay đổi của một người. 

Và phải chân thành đến thế nào mới có thể phá vỡ bức tường thành phòng vệ của ai đó.

Liệu mấy ai có thể giúp chúng ta phủi đi lớp bụi nghìn năm. 

Chỉ có Thần Phật luôn từ bi, cứu rỗi tất cả, ban cho ta Phật Pháp để gột rửa bụi bẩn tâm hồn, gieo trồng Đức trong mỗi chúng ta. Người truyền người, tâm truyền tâm. Dần dần từng đoá từng đoá, triệu triệu liên hoa lặng lẽ khai nở chốn trần gian. Vạn vật đắm mình trong làn gió xuân. Trời đất bừng sinh khí,  khí phách bậc quân tử. Nhân và Thần đồng tại. Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh.



tháng 8 23, 2022

Sự tĩnh mịch

Người cô độc không phải là người cô đơn. 

Người hỏi tôi: "Những người cô độc có buồn không?" Tôi mỉm cười trầm mặc: "Muốn đứng trên đỉnh núi cao thì phải chịu được những điều không ai chịu được. Cao xứ bất thắng hàn." 

Người xưa có câu: "Cao nhân bất khả lộ". Những người thật sự tài giỏi ít khi thể hiện trước thế nhân, họ biết cách thu ánh hào quang và lặng lẽ ẩn mình, làm việc cần làm. Người làm tốt chưa chắc đã nói hay nhưng người nói hay chưa chắc đã làm tốt. Tôi may mắn gặp một số cao nhân ẩn mình, từ đó mà học được cách khiêm cung ở họ. Họ là người quảng giao nhưng những người họ thật sự thân thiết lại rất ít, có thể nói là một mình cô độc như vậy.

Chỉ khi ở trạng thái một mình mới có thể cảm thụ được những cảm giác lúc bình thường không có được. Hưởng thụ sự cô độc. Phiêu phiêu, tự do tự tại. Hà cớ gì phải buồn để nặng tâm?

Đã quen với sự tĩnh lặng của buổi trưa chiều đầy nắng, quen với lý trà mỗi đêm ngắm trăng sáng, quen với tiếng mưa rơi bên hiên nhà mát rượi... nên không đành lòng pha thêm chút dư vị huyên náo, phồn hoa của người thường. 




Trong sự tĩnh mịch mà nhìn thấu được tâm mình, vì thấu hiểu nên càng cô độc. Là vì tri kỷ khó tìm nên mới cô độc hay vì nhìn thấu hồng trần nên chẳng buồn để ý lòng người.

Khi xưa Bá Nha gặp được Chung Tử Kỳ hiểu được tiếng đàn của mình, như gặp được tri kỷ liền kết nghĩa huynh đệ. Rồi chuyện Bão Thúc Nha cưu mang Quản Trọng suốt thuở hàn vi, nhường lợi cho bạn, nhận thiệt về mình, hết lòng bảo vệ thanh danh cho bạn, cuối cùng trước mặt vua Tề đã tiến cử bạn làm Tướng quốc. Trong giới thi nhân, tình bạn vong niên của Lý Bạch và Đỗ Phủ cũng khiến nhiều người tán thán.




tháng 7 26, 2022

Những tâm hồn đẹp


Tôi luôn khâm phục và ngưỡng mộ những người hiền lành, mộc mạc, ôm giữ ước nguyện ban sơ, mang trong mình tinh thần thiện nguyện, trái tim ấm áp.


Dù biết thế giới này luôn tàn nhẫn, gai góc và đầy rẫy định kiến, ngăn trở... họ vẫn không dao động, vẫn tiếp tục đi trên con đường của mình. 

Sự tàn khốc của hiện thực và cái nhìn phán xét của người đời cũng không thể nhuốm bẩn trái tim thuần khiết, đơn sơ của họ.

Không cần danh vọng, không cần người đời tán dương khen thưởng, chỉ một mực lặng lẽ gieo trồng hạt giống thiện lành tới mọi nơi họ đi qua...  

Giống như đóa hoa sen, lặng lẽ tỏa hương thơm ngát cho đời...

Tôi thật sự khâm phục và ngả mũ nghiêng mình trước những người như vậy...







        


tháng 6 30, 2022

I am the Diamond (Itaewon Class)

 Tôi là hòn đá

Hãy thử đun nóng tôi xem..

Tôi là hòn đá

không lung lay.

Hãy thử đánh thật mạnh xem

Tôi...là viên đá vững chắc.

Hãy thử nhốt tôi vào bóng tối xem.

Tôi là viên đá...

tự tỏa sáng.

Tôi không bị vỡ vụn, thành tro hay mục nát

vì tôi không theo quy luật của tự nhiên.

Tôi vẫn sống sót...






Trang trí đón trung thu cho blog/website bằng hình ảnh cành hoa, mặt trăng, lồng đèn và rước đèn Trang trí đón trung thu cho blog/website bằng hình ảnh cành hoa, mặt trăng, lồng đèn và rước đèn